Lạc Thu Minh nghe vậy thì nhìn cô với vẻ mặt phức tạp, anh ấy không ngờ Biên Duyên vậy mà lại tự nguyện đi vào vùng sương mù đen vì Vân Tô.
“Dị năng của tôi đã đạt cấp ba, nếu tôi không có chút thực lực thì anh cho rằng vì sao Vân Tô lại để anh đến thương lượng với tôi khi có vấn đề chứ? Cứ quyết định như vậy đi, tôi xuống đó tìm người, anh ở lại đây chăm An An, chờ tới khi tôi trở lại thằng bé không được thiếu sợi tóc nào đâu đấy.” Biên Duyên thấy Lạc Thu Minh còn đang muốn phản đối thì dứt khoát đưa ra quyết định.
Mấy ngày gần đây cô đã trăn trở rất nhiều về vấn đề này, bây giờ đã đến lúc cô phải đưa ra quyết định.
“Tôi biết rồi, tôi nhất định sẽ chăm sóc tốt cho An An.” Lạc Thu Minh thấy cô đã quyết ý, trong mắt cô cũng không có vẻ gì là đang tự miễn cưỡng, anh ấy lại nhớ tới vấn đề trên thân thể mình, cuối cùng không phản đối nữa.
“Đúng rồi, anh không cần phải sắp xếp đồng đội cho tôi, tôi thích hành động một mình.” Trước khi lên lầu, Biên Duyên nghiêng người nói với anh ấy như vậy.
Dứt lời, Biên Duyên đi lên lầu nói chuyện với An An. Tới khi đi xuống, trong lòng cô còn ôm theo An An, không biết cô đã nói gì với An An mà cậu bé tỏ ra rất bình tĩnh, không hề khóc nháo vì sắp phải xa mẹ.
Mấy người ra cửa lên xe, Biên Duyên đột nhiên nói mình còn bỏ quên đồ, cô bảo hai người lên xe trước đợi cô rồi tự mình quay lại nhà.
“Hệ thống, kích hoạt chế độ thu nhỏ của xe đồ ăn.” Biên Duyên vừa nói xong thì xe đồ ăn to lớn trước mắt cô bỗng lóe lên vầng sáng trắng, sau đó nó thu nhỏ thành kích cỡ một chiếc xe đồ chơi bằng bàn tay.
“Kích hoạt chế độ mô phỏng chân thật chủ thể.” Tiếp theo, một mô hình xe đồ ăn xuất hiện trước mặt Biên Duyên, cô vỗ lên thân xe, cảm giác rắn chắc và lạnh lẽo không khác gì với xe thật, thật không uổng cho cái giá một viên tinh thạch cấp ba một ngày của nó.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT