Vì vậy nên hiểu biết của bác hai về vùng sương mù đen nhất định không hề ít hơn bọn họ, huống hồ ông ấy còn đến từ khu Bảy.
Cậu ta chỉ sợ rằng đến lúc đó bác hai nhịn không được mang người tấn công đến vách đá, muốn đích thân dẫn theo đội ngũ tới cứu anh của cậu ta ra.
"Không đi." Biên Duyên chẳng cần suy nghĩ thêm đã trực tiếp từ chối Lạc Hồng. Cô dùng danh nghĩa nào để cùng Lạc Hồng đi đón tiếp cha của Vân Tô? Nếu như giữa bọn họ không vô tình có An An, cô còn có thể xem như bản thân là bạn ra đón tiếp, nhưng hiện tại cô là mẹ của con trai Vân Tô - một thân phận vô cùng xấu hổ, cô không thể đi ra đón người cùng Lạc Hồng được.
Lạc Hồng mong đợi nhìn cô: “Thật ra bác hai dễ nói chuyện lắm, cùng đi đi mà.”
"Đừng có mơ." Biên Duyên đáp lại cậu ta bằng một ánh nhìn sắc lẹm.
"Mẹ ơi, mẹ xem bức tranh hôm nay con vẽ này." Đúng lúc này, An An cười tươi rói cầm theo tờ giấy chạy lại đây.
"An An vẽ cái gì vậy?" Thấy An An chạy vào, Lạc Hồng giống như nhìn thấy cứu tinh. Nếu như đem theo cục cưng An An ra đón cùng cậu ta, bác hai nhất định sẽ chỉ vui vẻ tập trung vào An An mà thôi.
"Vẽ hoa ạ." An An cười đưa bức tranh tới trước mặt Biên Duyên.
"Chúng ta ra ngoài xem đi." Lạc Hồng cười như kẻ ngốc, Biên Duyên vừa thấy đã nhìn thấu suy nghĩ đen tối của cậu ta. Thế là cô nhanh chóng ôm lấy An An đi ra khỏi phòng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT