Khi anh ta thấy được chiếc xe đồ ăn quen thuộc trong dòng xe cộ, gương mặt đang lạnh lùng của anh ta đột nhiên nở nụ cười vui vẻ rồi nâng hai tay lên vẫy về hướng chiếc xe.
Đã rất lâu anh ta không ăn được món ngon do bà chủ Biên nấu rồi. Không biết lần này bà chủ Biên cùng ở trong tầng nhà với bọn họ thì anh ta có thể hưởng chút lộc hay không.
Triệu Khuyển vừa nghĩ đến chuyện thời gian tới sẽ có món ăn ngon thì lập tức vẫy tay mạnh hơn.
Ngay cả Biên Duyên ngồi ở ghế điều khiển cũng có thể nhìn thấy anh ta từ rất xa, sau khi cô tránh dòng xe cộ chạy xung quanh đi đến trước mặt Triệu Khuyển thì nghe theo hiệu lệnh của anh ta đậu xe trong vị trí được chỉ định.
"Chào bà chủ Biên, lâu rồi không gặp!" Xe đồ ăn dừng lại, Triệu Khuyển nhìn Biên Duyên bế con trai ra khỏi cửa thì lập tức nụ cười càng tươi tắn rạng rỡ hơn.
"Đã lâu không gặp "Biên Duyên nhìn nụ cười trên mặt của Triệu Khuyển, cảm giác ánh mắt của mình sắp bị mù, sao anh ta cười giống nhìn thấy bố về vậy?
Nếu không phải trong mắt Triệu Khuyển không có chút tình ý nào, thì Biên Duyên cũng nghi ngờ có phải anh ta thầm thương mình rồi không đấy.
"An An lâu rồi không gặp, có nhớ chú Triệu không?" Sau khi Triệu Khuyển chào hỏi Biên Duyên xong cũng mong đợi nhìn An An trước ngực của cô, anh ta tò mò muốn biết tên nhóc này có nhớ mình hay không nên không để ý đến ánh mắt đang tìm tòi nghiên cứu của Biên Duyên.
"Chào chú Triệu, An An rất nhớ chú" An An nhìn thấy người quen, gương mặt lập tức nở nụ cười tươi tắn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT