Trước đây nhà bọn họ đều không dám nói trước điều gì về tương lai, bởi vì mỗi lần nhắc đến đều khiến cả gia đình cảm thấy chán nản.
“Kỳ thực cũng không khác gì trước mạt thế, chẳng qua là có nhà, có tiền có thời gian, rồi có ăn, có mặc, có niềm vui.” Biên Duyên nhìn anh Tăng nhún vai nói, cô vẫn giữ kỳ vọng về tương lai như vậy.
Nghe Biên Duyên nói vậy, vẻ mặt lão Tăng không khỏi trở nên phức tạp, suy cho cùng thì mạt thế đã khiến gia đình anh ta rơi vào hoàn cảnh mất hết mọi thứ chỉ sau một đêm. 
“Viễn cảnh ấy ở trước thời mạt thế đã khó thực hiện rồi, sau mạt thế thì lại càng khó hơn nữa.”
“Trên đời này, không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền mà thôi.” Biên Duyên phủi ớt bột trên tay. Người không có ước mơ thì làm sao có thể chống đỡ bản thân khỏi sự mỏi mệt đang đè nặng lên cơ thể chứ.
“Nói có lý lắm.” Hạ Thu Ca mỉm cười chọc ghẹo cô. Về mặt này, hai vợ chồng họ phải nhận thua cô, nói không lại nổi, nhưng mà thỉnh thoảng nói về tương lai như vậy cũng vui phết đó chứ.
“Kẻ mạnh thì thường cô đơn mà chị.” Biên Duyên cười rồi xòe hai tay ra, giọng nói cùng biểu cảm thật khiến cho người ta muốn đánh cho một cái mà.
“Xùy.” Khóe miệng lão Tăng hơi nhếch lên, con bé này có đôi lúc rất ngứa đòn, cả nhà anh đều không nói lại cô.
“Anh Tăng, anh có ăn khoai tây chiên không?” Biên Duyên nhún vai với anh, khẽ đẩy giỏ tre lên phía trước.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play