“Ừm, cảm ơn cục cưng của mẹ.” Nhìn thấy dáng vẻ muốn an ủi ngược lại mình của đứa nhỏ, Biên Duyên nhẹ nhàng ôm cậu bé vào lòng, đây là thiên thần nhỏ nhà ai vậy chứ!
An An vỗ nhẹ vào lưng mẹ, sau đó lui về sau. Cậu bé xòe bàn tay ra, bên trong có một chiếc thuyền giấy nhỏ bị cậu bé siết hơi nhàu: “Mẹ ơi nhìn này, đây là thuyền giấy mà anh Dương Húc dạy con gấp đó.”
Biên Duyên nhìn đứa trẻ từ từ tháo thuyền giấy ra, mặc dù các góc giấy còn hơi nham nhở nhưng liếc qua thì vẫn ra hình ra dáng của một chiếc thuyền
“An An tự gấp đấy à?”
“Vâng ạ, An An tự gấp đó.” An An vỗ ngực, trong mắt chứa đầy niềm vui sướng. Ngoài thuyền giấy, anh Dương Húc còn dạy cậu bé gấp máy bay nữa, cậu bé cũng gấp rất đẹp, nhưng mà so với máy bay thì cậu bé vẫn thích thuyền giấy hơn vì khi thả nó xuống nước, nó sẽ không bị chìm mà vẫn nổi lên.
“An An nhà ta giỏi quá đi thôi!”
“Mẹ cũng biết gấp giấy đó nha.” Nói rồi, Biên Duyên bắt đầu tìm kiếm xung quanh xem có giấy không. Loại hình mà trước đây cô gấp nhiều nhất là hạc giấy và hoa giấy, thậm chí cô còn biết cắt giấy nữa.
“Vậy lần sau mẹ dạy con gấp giấy nhé, hôm nay thì thôi ạ.” An An nhìn quanh, hôm nay không còn giấy cho mẹ trổ tài mất rồi.
“Được thôi, lần sau chúng ta sẽ cùng gấp.” Biên Duyên ngại ngùng nhìn An An, đồng thời trong lòng thầm hạ quyết tâm, lần sau thăng cấp nhất định phải chú ý đồ đạc xung quanh mới được.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT