Chuyện này khiến sự lo lắng trong mắt mọi người giảm đi khá nhiều.
Lời này vừa truyền ra, người dân đã không còn thấy sợ hãi chuyện Dạ Thú tấn công vào thành như trước nữa.
“Em gái đến rồi đó hả!” Dương Địa Hải đang đứng cạnh quán thảo luận chuyện tối qua, vừa thấy Biên Duyên anh ta nhanh chóng chào hỏi. Mỗi lần cô đến đây có nghĩa là hôm nay sẽ có món ngon.
“Chào mọi người, anh Dương bán cho tôi ít gà biến dị với.” Biên Duyên mỉm cười chào hỏi mọi người, cô thấy tâm trạng người nào người nấy đều có vẻ rất phấn khởi.
“Đúng rồi, em gái đã nghe nói về chuyện tối qua loại động vật biến dị mới tấn công vào thành chưa?” Dương Địa Hải vừa chuẩn bị gà biến dị cho Biên Duyên vừa nói chuyện, anh ta sợ cô dậy muộn nên chưa có ai kể cho cô chuyện thú vị đêm qua.
“Tôi có nghe nói qua, dù sao buổi sáng hôm nay mọi người ở chợ đều đang nói đến chuyện này. Tôi nghe nói loại động vật biến dị mới này sợ ánh nắng mặt trời nên chỉ xuất hiện vào ban đêm thôi.” Biên Duyên nói rồi tìm kiếm thêm một số thứ trên quầy hàng, lát nữa cô sẽ đem cả chúng đi cùng luôn.
“Tin tức của em gái rất linh thông đó, dù sao cũng phải cảm ơn đoàn trưởng đoàn lính đánh thuê Chấp Băng mới được. Tôi nghe nói do anh ấy kiên trì chuyện xây dựng chiến hào ngoài thành, bây giờ anh ấy đang làm quan chỉ huy ở Tây thành nữa đó. Có anh ấy bảo vệ nên mọi người đều rất yên tâm.” Dương Địa Hải nói rồi nhìn thoáng qua phía cửa thành, bây giờ chỉ huy Vân đã trở thành anh hùng trong lòng mọi người.
“Sao anh lại nói thế?” Biên Duyên nghe vậy thì dừng lại động tác trên tay nhìn về phía Dương Địa Hải.
“Em gái này, cô biết khu số mười một không? Thấy mọi người bảo khu trưởng ở đó không nghiêm túc đào chiến hào phòng ngự theo lệnh cấp trên mà chỉ đào qua loa cho xong thôi. Tối qua Dạ Thú tấn công, những người bảo vệ thành đốt nhiên liệu trong chiến hào còn không cháy nổi, không có ngọn lửa ngăn cản nên Dạ Thú nhanh chóng vượt qua chiến hào tấn công tường thành, chúng cắn xé mấy người thủ vệ trên tường thành sau đó tấn công người dân ở khu mười một. Chỉ một đêm thôi mà số lượng người bị thương và chết ở đó cực kỳ nhiều, ai!” Dương Địa Hải nhìn xung quanh sau đó mới nhỏ giọng nói với Biên Duyên, càng nói đến đoạn sau khuôn mặt anh ta càng đau thương, dù sao cũng do đoàn trưởng của khu đó làm ăn qua loa nên vô số người dân phải trả giá bằng máu thịt.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play