Hạ Thu Ca nuốt miếng táo trong miệng xuống rồi nhìn cô nói.
“Chuyện này tôi chưa từng nghĩ qua, dù sao bây giờ hai mẹ con tôi cũng rất hạnh phúc, cho nên tôi không cần hai người phải giới thiệu đâu." Biên Duyên nhìn ánh mắt rục rịch của Hạ Thu Ca, lập tức từ chối. 
“Tiểu Duyên à, tôi biết cô đang lo lắng cái gì. Nhưng mà cô một mình dẫn An An sinh sống trong thế giới mạt thế này rất cực khổ đó” Hạ Thu Ca nắm chặt tay của Biên Duyên, những ngày qua cô đã vất vả bao nhiêu thì hàng xóm như cô ấy là người nhìn thấy tận mắt và biết rõ nhất. Nếu như có một người có thể chia sẻ cho Biên Duyên một chút thì tốt hơn rất nhiều, cô ấy thấy Biên Duyên không do dự mà từ chối thì lập tức đoán rằng có lẽ cô sợ người ta sẽ đối xử tệ với An An.
“Tôi có thấy khó khăn gì đâu, chỉ thấy thời gian trôi qua rất thú vị và phong phú thôi.” Biên Duyên lại tiếp tục từ chối lòng tốt của Hạ Thu Ca, cô thật sự không có suy nghĩ tìm một người nào đó sống chung ở thế giới này.
“Được rồi, nếu cô không muốn nhắc đến chủ đề này nữa thì tôi cũng không nhiều lời làm gì. Nhưng mà cô có để ý bây giờ mọi người trong chợ toàn nghĩ cô với người đàn ông đeo khẩu trang kia đang hẹn hò không đấy?” Hạ Thu Ca thấy Biên Duyên dứt khoát từ chối đến thế thì cũng không ép uổng gì nữa, nhưng trong lòng vẫn nghĩ nếu như tìm được người tốt thì phải dẫn người đó đến cho Biên Duyên xem mắt mới được, dù sao thì ấn tượng đầu tiên là quan trọng nhất. Mà chuyện tình cảm ấy, không ai nói trước được điều gì. Nhưng mà trước khi cô ấy bảo lão Tăng dẫn người đến gặp Biên Duyên, có nên để ông xã mình kiểm tra nhân phẩm của người ta trước không nhỉ?
Lỡ đâu để Biên Duyên gặp phải người xấu thì chẳng phải cô ấy đã hại cô rồi ư?
“Sao mọi người lại nghĩ thế chứ?” Biên Duyên nghi ngờ nhướng mày, cô với Vân Tô chẳng có bất cứ hành động thân thiết nào trong suốt đoạn thời gian ở chung, thời gian đã trôi qua lâu như vậy rồi mà họ vẫn chưa quên anh đi nhỉ?
“Vì hôm sau cô không về nhà nên mọi người đều nghĩ cô đã ở với anh ta rồi” Hạ Thu Ca nói đến đây lại nhìn chăm chú vào Biên Duyên, thật ra cô ấy cũng nghĩ như thế.
“Mọi người nghĩ nhiều rồi, hôm đó tôi ra ngoài tìm sân huấn luyện để tập, khi về lại thấy trời đã khuya còn lạnh nên mới tìm chỗ nghỉ ngơi ở ngoài thôi” Biên Duyên nghe Hạ Thu Ca nói thế, khóe miệng cũng nhếch thẳng lên, bây giờ cô đã tiêu hóa được thông tin rồi, hèn chi mọi người lại nghĩ như thế.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play