Cái loại cảm giác có thể khống chế hết mọi thứ xung quanh bản thân mình mới là dị năng đỉnh cao mà cô muốn.
Sắc trời dần sáng, những người dậy sớm chuẩn bị đi làm đã rời giường bắt đầu rửa mặt. Vì biết nhà nào ở chợ cũng đều có trẻ em đang ngủ say nên rất nhiều người đều sẽ cố gắng thả nhẹ bước chân của mình. Bên trong xe nhà di động, Biên Duyên cũng đã mở mắt. Nhìn ánh nắng ban mai lộ ra từ cửa sổ trời trên nóc xe, Biên Duyên nghiêng người, khẽ hôn lên gương mặt còn đang say ngủ của An An một cái rồi sau đó mới ngồi thẳng người dậy rời giường.
Sau khi cô xuống giường thì duỗi lưng đi về phía phòng vệ sinh, vì đêm nào cô cũng đi lấy nước sạch để hôm sau rửa mặt cho nên vào mỗi sáng sớm, cô đều không cần phải đến chen chúc trong khu rửa mặt ở chợ với mọi người.
Sau khi Biên Duyên vệ sinh sạch sẽ xong thì đẩy cửa ra nhìn bầu trời nắng ráo bên ngoài xe rồi hít một hơi không khí trong lành của buổi sáng thật sâu. Sau khi được sạc đầy năng lượng, cô nhất thời cảm thấy sảng khoái.
Cửa xe đóng lại, Biên Duyên lại bắt đầu lặp lại một ngày như mọi ngày.
Cô đi chợ, lấy hàng từ chỗ anh Dương, thuận tiện mua chút nguyên liệu còn thiếu khi nấu ăn về.
Biên Duyên ôm một bó rau, đi tới trước quầy hàng của Triệu Khuyển.
“Triệu Khuyển, bọn họ thế nào rồi?” Cô cầm lấy một cây kim nhỏ trên quầy hàng, vừa chơi đùa vừa hỏi Triệu Khuyển.
“Đang nằm trong phòng tối, còn lại thì đừng hỏi” Cho dù Triệu Khuyển đã từng trải sự đời cũng không muốn ngay sáng ngày ra đã nhắc tới hai người bọn họ, nếu không thì lát nữa sẽ ảnh hưởng đến việc anh ta ăn sáng. Sáng nay anh ta có tới nhìn qua một cái, vì kim gây tê mãi không hết tác dụng nên hai người đó tiểu tiện, đại tiện ra hết người, thật sự ghê tởm đến vô cùng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT