Biên Duyên ngồi trên xe ba bánh, trong lòng cảm thấy ấm áp, chú Lục đúng là một người ngoài lạnh trong nóng, vì trời lạnh nên chú còn trải thêm một lớp bông trên đệm ngồi.
Chỉ là Biên Duyên vui vẻ không được bao lâu, bởi vì sau đó hai mẹ con đã bị hai người trang bị vũ khí chặn lại ở ngã ba đường.
Sau khi quan sát hoàn cảnh xung quanh, Biên Duyên cân nhắc được mất một hồi, cô vẫn lựa chọn dừng xe lại.
Sau khi dừng xe, Biên Duyên quay người bế An An, sau đó đi về hướng hai người khá quen thuộc trước mắt.
“Thế nào, tin tức giả không bán được, cho nên tính ra ngoài cướp bóc sống qua ngày sao” Biên Duyên vừa nhìn hai người vừa nở nụ cười giễu cợt, trong lúc đang đi tới, cô tính toán xong khoảng cách hai bên, cây kim độc trong túi chuẩn bị phóng ra.
“Cũng không lợi hại như Biên Duyên, bên Thích Uyên mới vừa tan nát, cô đã quay sang thông đồng với đội trưởng Vân của Chấp Băng rồi, thủ đoạn thật là lợi hại." Đáp lại Biên Duyên là một giọng nữ, cô ta nhìn Biên Duyên trước mặt đang ôm đứa trẻ không những không sợ hãi mà còn chế giễu bọn họ, trong mắt cô ta hiện lên một sự tàn nhẫn.
“Nếu tôi nói tôi chỉ là bạn bè bình thường với Vân Tô thì mấy người cũng sẽ không tin, nhưng tôi rất tò mò, mấy người làm sao biết được tôi sẽ ra ngoài vào thời gian này” Biên Duyên liếc mắt nhìn hai người, trong lòng thầm nghĩ tin tức cô rời đi nhất định được truyền ra từ sân huấn luyện của Chấp Băng, chỉ là cô không biết người đó là ai, nhưng cô không hề nghi ngờ chú Lục, đồng thời cô cũng khẳng định còn có người đứng phía sau chuyện này, dù sao với chút quan hệ của Chu gia, bọn họ vẫn chưa có tư cách moi được thông tin từ miệng của thành viên Chấp Băng.
“Chỉ có kẻ ngốc mới thèm tin, còn về việc ai đã nói cho chúng tôi biết thì không có quan hệ gì với cô cả. Nghe nói lần trước, Thích Uyên và Vân Tô đã cho cô một số lượng tinh hạch lớn, cô chỉ cần biết, nếu hôm nay hai mẹ con các cô muốn an toàn thoát khỏi đây thì tốt nhất là của đi thay người, giao toàn bộ tinh hạch và bí kíp nấu ăn ra cho tôi, nếu không thì đừng trách chúng tôi không niệm tình cũ” Người nói chuyện là cậu nam sinh đang đứng bên cạnh cô gái. Ánh mắt cậu ta nhìn về phía Biên Duyên lúc này tràn đầy vẻ tham lam, cậu ta không chỉ muốn chiếm tinh hạch mà còn muốn bí kíp trên xe đồ ăn.
“Chu Nhàn Nhã, Chu Triều, hai người quả thực đã làm mới nhận thức của tôi về nuôi ong tay áo đó. Lúc trước, gia đình chúng tôi đối xử với hai người tốt như thế nào, tôi cũng không muốn nhắc đến nữa, nhưng sau mạt thế, tôi thu nhận và giúp đỡ cả nhà các người, vậy mà các người lại còn tu hú chiếm tổ, đuổi mẹ con chúng tôi ra ngoài, đã thế bây giờ lại còn mặt dày đến cướp của tôi. Nhà họ Chu các người thật đúng là đại diện cho từ không biết xấu hổ!” Nhìn hai người trước mặt, Biên Duyên bị thái độ này của bọn họ khiến cô nhịn được bật cười, dù là trước hay sau mạt thế thì bọn chúng đều hút máu cả nhà cô, là vì cảm thấy cô quá dễ bắt nạt hay sao.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play