Khi chiếc xe chạy đi, chú Lục vẫn đứng ở cửa, ông nhìn về hướng chiếc xe của Vân Tô đã biến mất.
“Chú Lục là một người rất tốt, đừng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của chú ấy, chú ấy thực ra rất tốt bụng” Sau khi xe dừng lại, Vân Tô tháo dây an toàn và nói với Biên Duyên ở ghế sau, anh không muốn vết sẹo trên mặt chú Lục khiến Biên Duyên cảm thấy sợ ông, bởi vì sau này có thể anh sẽ không có thời gian thường xuyên đến đây, nếu có việc gì thì Biên Duyên có thể trực tiếp đến gặp chú Lục để bàn bạc.
“Tôi biết rồi" Biên Duyên nghe vậy gật đầu, vừa rồi chú Lục nhìn An An qua lớp kính bằng ánh mắt rất dịu dàng.
“Đi thôi, bây giờ tôi sẽ đưa cô đi làm quen với xung quanh một chút." Nhìn nụ cười của cô, Vân Tô biết rằng những gì cô nói là thật lòng. 
“An An, chú Vân có thể ôm con được không?” Sau đó, anh cười tươi vươn tay về phía An An đang chuẩn bị xuống xe.
“Đi đi” An An nhìn người đàn ông trước mặt đang chìa tay về phía mình, lại nhìn mẹ với vẻ nghi hoặc, sau khi được mẹ đồng ý, cậu siết chặt ngón tay rồi cẩn thận ôm lấy Vân Tô.
“Nhóc con gầy lắm rồi, sau này cháu phải ăn nhiều hơn nhé” Vân Tô bế cậu bé lên, sức nặng trong lòng khiến người ta xót xa.
“An An ăn nhiều lắm." Nghe vậy, An An nghiêm túc nhìn Vân Tô nói, so với trước đây, bây giờ cậu bé có thể ăn rồi, món mẹ nấu cũng rất ngon.
“Sau này sẽ có nhiều da thịt hơn." Ánh mặt dịu dàng của Biên Duyên dừng trên gương mặt An An, so với lúc đầu, An An bây giờ đã lớn thêm một vòng rồi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play