Đàm Long trừng mắt: “Mơ đi! Cô tưởng ông đây dễ bị bắt nạt à?”
Giang Hoãn giả vờ đứng dậy: “Anh không đồng ý cũng được, tôi vào đồn báo án ngay bây giờ.”
Đàm Long chẳng buồn động đậy, nếu chỉ cần thế mà sợ thì hắn đã bị bắt từ lâu rồi:
“Báo đi, tôi đã nói rồi, cô có báo án cũng phải có chứng cứ!”
Giang Hoãn cười lạnh: “Chứng cứ à? Chẳng phải là chỗ giấu đồ của mấy người sao?”
Sắc mặt Đàm Long lập tức thay đổi.
Giang Hoãn tiếp tục: “Tay chân của anh tôi đều biết mặt, cũng biết họ ở đâu. Tôi cứ dẫn công an đến từng nhà lục soát, từng người bị thẩm vấn, anh nói xem liệu có ai chịu khai để được giảm án không?”
“Đằng nào bọn họ cũng chỉ bị phạt tù vài năm, nếu lập công chuộc tội thì càng nhanh ra ngoài. Còn anh, nếu bị bắt thì chỉ có một con đường…”
“Ăn đạn mà thôi!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT