Giang Hoãn sững người: “Gì cơ, bốn trăm? Anh lừa ma à! Khi nào tôi nợ anh bốn trăm tệ chứ?”
Đàm Long trợn mắt, vẻ mặt vừa ngông cuồng vừa lưu manh: “Lúc trước cô mượn chúng tôi năm mươi tệ, gần một tháng rồi, tiền lãi sinh lãi, chẳng phải đúng bốn trăm sao!”
Năm mươi tệ dù có sinh lãi cũng không thể trong nửa tháng mà lên đến bốn trăm được.
Giang Hoãn hừ lạnh một tiếng: “Đàm Long, anh tưởng tôi là đồ ngốc à?”
Đàm Long sảng khoái gật đầu: “Đúng thế, tôi coi cô là đồ ngốc đấy. Giấy trắng mực đen rõ ràng, cô định quỵt nợ à?”
Giang Hoãn cau mày, chủ cũ của cơ thể này đâu có biết chữ, sao có thể có “giấy trắng mực đen” được.
Rõ ràng có vấn đề!
Nghĩ vậy, cô bỗng thấy chẳng có gì phải hoảng hốt nữa, trừng mắt lên, tỏ vẻ kiên quyết không nhận nợ:
“Giấy trắng mực đen? Đưa tôi xem nào!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT