Giang Hoãn phẩy tay: “Thôi bỏ đi, không nhắc nữa. Tôi chỉ là thấy bực trong lòng nên qua đây nói cho hả dạ.”
“Nhân tiện hỏi chị xem có biết chỗ nào bán rau rẻ không, kiểu một xu một đống ấy.”
Chị Trần cau mày: “Chưa từng nghe nói. Tôi cũng ít khi mua rau lắm. Ở đây không có cửa hàng cung ứng, muốn mua đồ thì phải ra thị trấn.”
“Hay thế này đi, nhà tôi có ít rau, cô cứ mang về mà ăn!”
Giang Hoãn lắc đầu: “Nhà chị cũng đâu có nhiều, giữ lại mà ăn đi. Chuyện của tôi, tôi tự giải quyết được.”
Chị Trần không vui: “Cô bé ngốc, sao lại khách sáo với tôi thế? Dù gì cô cũng gọi tôi một tiếng chị dâu rồi mà.”
“Tôi không có tiền cho cô, nhưng ít rau thì có gì đâu. Chẳng lẽ để cô chết đói chắc?”
Giang Hoãn cảm động, biết chị Trần là người hào sảng, tốt bụng.
Cô nắm lấy tay chị, trấn an: “Yên tâm, tôi không chết đói đâu. Mấy đồng tiền này tôi phải tiêu cho bằng hết, nếu không chẳng phải để Giang Tuyết nuốt trọn sao?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play