Thấy tình hình tạm ổn, Trần Bình buông tay ra.
Điền Điền lập tức đẩy anh ta ra, mở cửa rồi quay đầu bỏ chạy.
Nhìn cô bé chạy mất, Trần Bình cau mày, có chút hối hận vì đã để cô bé đi dễ dàng như vậy.
Nhưng đây là bệnh viện, nếu chần chừ thêm chút nữa mà bị Mặc Dương bắt gặp thì lại phiền toái.
Anh ta siết chặt cây kéo trong tay, đang suy nghĩ xem phải làm sao thì ngoài cửa vang lên giọng nói của Giang Hoàn:
“Điền Điền, vừa nãy con chạy đi đâu vậy?”
Điền Điền cúi đầu, lắc lắc không nói gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT