Nhìn dáng vẻ tham lam của cô nàng, Lương Kiến Quốc có hơi hối hận vì đã giữ cô lại.
Anh vội xua tay: “Không có gì đâu, không có gì đâu, cô đi đi!”
Lần này Giang Hoãn lại không muốn đi nữa, quay đầu lại lải nhải:
“Đừng mà, tôi khó khăn lắm mới làm được chuyện nghĩa hiệp một lần, anh cho tôi cái giấy khen đi mà!”
Lương Kiến Quốc lập tức sa sầm mặt, ra hiệu cho cô mau chóng rời đi.
Triệu Liên Thành thấy tình hình đã ổn, liền bước lên giữ chặt Giang Hoãn, khuyên nhủ mãi mới kéo được cô đi.
Ra khỏi cục công an, hai người vừa đi được mấy chục mét, sắp rẽ vào góc đường thì Giang Hoãn bất chợt quay đầu lại, liếc thấy Lương Kiến Quốc vẫn đang đứng ở cửa, từ xa dõi mắt theo họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT