Giang Hoãn hoàn toàn không sợ hãi, với cái tốc độ rùa bò của hắn ta thì nếu bị bắt mới là lạ.
Cô thẳng thừng ngạo mạn ôm bụng cười lăn lộn, suýt chút nữa lăn ra đất:
“Ahahaha, ông làm tôi cười chết mất thôi!”
Nghe thấy cô chế giễu trắng trợn như thế, cha của Thiết Thạch tức đến bốc khói ngũ quan.
Lúc này, Tiểu Sơn lại trở về.
Phía sau cậu ta, mấy người đàn ông bị trật khớp tay hoặc chân được khiêng vào, nằm trên ván gỗ rên rỉ đau đớn.
Vừa vào cửa, cậu liếc nhìn cha của Thiết Thạch rồi chẳng quan tâm, đi thẳng đến chỗ Triệu Liên Thành, chắp tay nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT