Đào Tử sợ đến run bắn, ngẩng đầu trừng mắt lườm Giang Hoãn một cái đầy ác độc, mặt mày âm u rồi quay đầu bỏ chạy.
Nhìn dáng vẻ chột dạ như chuột chạy của cô ta, Giang Hoãn bật cười thành tiếng.
Triệu Liên Thành vẫn luôn ở bên cạnh, thấy vậy liền bật cười theo:
“Xem ra cây nạng này chuẩn bị cho em rất đúng lúc.”
“Ít nhất sau này đánh người khỏi cần dùng tay nữa.”
Giang Hoãn cúi đầu nhìn cây nạng trong tay — đúng là thế thật!
“Cảm ơn nhé!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT