Tối hôm đó, khi cơm tối được đưa vào, Giang Hoãn chẳng có tâm trạng để ăn.
Dù cô có tâm lý vững vàng, tính tình tùy tiện thế nào đi nữa, rơi vào tình cảnh này cũng khó mà nuốt trôi.
Thấy cơm trước mặt cô vẫn chưa động đến, Quyên Tử co rúm trong góc lén lút bò lại gần. Nhân lúc Giang Hoãn không chú ý, cô ta đưa tay định chộp lấy hộp cơm.
Ngón tay còn chưa chạm vào, đã bị Giang Hoãn túm chặt.
“Làm gì đấy?” Cô lạnh lùng nhìn chằm chằm Quyên Tử.
“Tôi thấy chị không ăn, nên muốn giúp chị ăn, không thì lãng phí quá!” Quyên Tử trả lời đầy lý lẽ.
Giang Hoãn bật cười khinh bỉ, hừ lạnh một tiếng: “Cô tự lăn đi hay để tôi đá cô bay?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT