Cả người Tạ Ninh cứng đờ. Nàng nghiêng đầu nhìn thiếu niên đang đến gần mình. Khuôn mặt hắn trông như thể luôn dịu dàng và khiêm tốn, bên môi còn vương nụ cười:
“Chỗ này của ngươi vẫn còn vết máu chưa lau sạch.”
Chưa nói đến việc Hứa Phù Thanh có thực sự chỉ muốn giúp nàng lau máu hay không, chỉ riêng việc yết hầu bị người khác chạm vào cũng đã khiến Tạ Ninh cảm thấy vô cùng bất an. Nàng vội vàng tránh sang một bên vài bước :
“Để ta tự làm, ta tự làm là được rồi.”
Hứa Phù Thanh không tỏ vẻ gì đặc biệt, chỉ nhẹ nhàng buông tay xuống. Nhưng lúc này, dù bề ngoài cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, trong lòng Tạ Ninh lại đang nổi sóng. Nàng biết chuyện này không thể trách Ứng Như Uyển, người chẳng biết gì cả. Cuối cùng, người đã ấn cái nút trong suốt đó, vẫn là chính nàng.
Rất nhiều điều… đã không thể vãn hồi. Mọi chuyện như nước đã đổ đi, ván đã đóng thuyền. Đối mặt với tình cảnh hiện tại, nàng phiền muộn đến mức đưa tay lên chống trán. Không sai, phản ứng dữ dội như vậy, chính là vì nút mà nàng đã ấn lại chọn thay đổi sang Hứa Phù Thanh, nam phụ trong nguyên tác.
Cho dù từng cùng hắn lên giường, Tạ Ninh cũng chưa từng có ý định thay đổi mục tiêu công lược. Vẫn là câu nói đó, nàng thuộc kiểu người thích cổ phiếu tăng trưởng ổn định, chứ không phải loại cổ phiếu lên xuống thất thường. Ai ngờ trời xui đất khiến, rốt cuộc vẫn là thay đổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT