“Người từ từ.”
Tạ Ninh biểu hiện ra vẻ kiểm soát thất bại, có chút cứng đờ. Nàng buông tay khỏi tấm màn lụa, dùng nó ngăn cách gương mặt của Hứa Phù Thanh ở bên ngoài, cố gắng kiềm chế những cảm xúc cuồn cuộn, phức tạp trong lòng.
Hệ thống cũng không phát ra thông báo tăng giá trị hảo cảm, chứng tỏ nó không bị giảm. Cơ thể nàng đang căng cứng cũng hơi thả lỏng một chút. Nhưng cũng đúng thôi, nếu sau khi cùng hắn ngủ rồi mà giá trị hảo cảm vẫn tiếp tục giảm, thì chính nàng cũng sẽ có cảm giác muốn giết người mất. Nhưng giá trị hảo cảm dường như cũng không tăng.
Thật sự không đoán nổi Hứa Phù Thanh đang nghĩ gì. Nếu Hứa Phù Thanh thực sự thích chuyện tối qua, vậy thì giá trị hảo cảm tăng vọt một lần vượt mười điểm hẳn là chuyện không khó. Nhưng lại không hề có gì. Tạ Ninh thở dài, không biết là vì xấu hổ hay vì bất lực mà đưa tay che mặt.
Tạm thời nàng cũng không còn mặt mũi nào để hỏi hệ thống xác nhận lại giá trị hảo cảm. Đối với chuyện hồ đồ sau khi uống rượu, Tạ Ninh thực sự không còn lời nào để nói. Lúc này trong đầu lại mơ hồ hiện lên vài hình ảnh của tối hôm qua, chính mình hình như còn rất thích thú, hưởng thụ nữa là đằng khác.
Dù sao cũng chỉ là một giấc mộng xuân mỹ diệu, huống hồ đối phương lại còn có một gương mặt hiếm thấy xinh đẹp đến vậy, ai mà lại cần phải chịu trách nhiệm cho những hành vi trong mơ chứ. Đương nhiên là vui thế nào thì làm thế đó rồi.
Dù sao Tạ Ninh cũng thường xuyên để bản thân bay nhảy trong mộng. Chỉ là, nếu cho Tạ Ninh một cơ hội quay lại tối qua, nàng nhất định sẽ ngăn cản chuyện đó xảy ra. Đáng tiếc, trên đời không có chữ nếu, hiện thực chính là tàn khốc như thế, vẫn phải đối mặt thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT