Hứa Phù Thanh đầu ngón tay lướt qua mu bàn tay Tạ Ninh. Giống như một con bạch xà lạnh băng, trơn trượt, ngay từ đầu bò một cách thong thả, nhưng một khi tìm được thời cơ tốt nhất liền nhanh chóng hành động, từng chút một mà cắn nuốt con mồi.
Hắn không màng ánh mắt của người khác, lặng lẽ nhìn vào mắt nàng, cười nói: “Tạ Ninh, ta phát hiện mỗi lần ngươi nắm lấy tay người khác, đôi mắt của ngươi đều trở nên khác đi một chút, vì sao vậy?”
Ngón tay lạnh lẽo men theo mu bàn tay thiếu nữ, khẽ lách vào giữa những kẽ ngón tay, rồi lại vô tình rút ra. Tựa như đang rất nghi hoặc mà thử nghiệm.
Tạ Ninh đối diện với nụ cười khó hiểu của Hứa Phù Thanh, vội vàng rụt tay lại, kéo ống tay áo xuống che khuất mu bàn tay. Tim nàng đập loạn nhịp, sợ rằng điều gì đó sẽ bị nhìn thấu.
Hắn quá thông minh, quá mẫn cảm. Thực ra, thời gian đọc ký ức sau khi bắt tay rất ngắn. Dù nhìn thấy không ít thứ, nhưng những ký ức đó truyền đến quá nhanh, lại không rõ ràng, nên trong mắt người ngoài, dường như chẳng để lại dấu vết gì. Ngay cả Hứa Phù Thanh cũng chỉ nhận ra ánh mắt nàng có chút khác thường mà thôi.
“Vậy sao? Ta không biết.” Tạ Ninh ngượng ngùng cười với Hứa Phù Thanh, vẻ mặt vô tội, không để lộ chút sơ hở nào.
Chết cũng không thừa nhận, mà hắn cũng chẳng tìm ra chứng cứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play