Lục Tễ nói chuyện giữ lời, sau khi đưa Hạ Thấm Ly về Hạ phủ, không lâu sau liền phái người tới cầu hôn.
Hạ phụ tự nhiên là cười không khép miệng được, liền thưởng cho hạ nhân một phần thưởng lớn, khác hẳn với ngày xưa vốn bủn xỉn, nay ra tay rộng rãi.
Sân ngoài có một hồ nước nhỏ, trên mặt nước có mấy tấm lá sen trôi, vừa nhìn vào đã thấy là một cảnh đẹp ý vui.
Ngày hè, thời tiết thay đổi thất thường, mây đen đột ngột xuất hiện, chẳng có dấu hiệu gì mà mưa liền đổ xuống.
Giọt mưa rơi trên mặt mang lại một cảm giác khoan khoái, Hạ Thấm Ly không tránh, cứ đứng đó, để cho nước mưa rơi xuống người. Mỗi lần giọt nước mưa chạm vào da thịt, cảm giác lại càng thêm rõ rệt, nàng cứ thế mà mở rộng vòng tay đón lấy.
Chợt nhớ lại ánh mắt của Lục Tễ nhìn mình, đôi mắt đầy thâm ý và bướng bỉnh khiến Hạ Thấm Ly có chút hoảng sợ. Cảm giác ấy, nàng đã từng gặp qua, ở trong ánh mắt của Tạ Trạm.
Mưa vẫn rơi liên tục, không có dấu hiệu dừng lại. Hạ Thấm Ly khẽ nhíu mi, nhìn thấy một bóng dáng, bỗng chốc có chút ngỡ ngàng, rồi không kìm được gọi lớn: “Nhị ca.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT