Cả đời ở bên nhau, chỉ vậy thôi là đủ.
Hai người lại trở về căn hộ từng sống chung ở khu Bác Cảnh, nơi họ đã cùng nhau trải qua hơn ba tháng gắn bó.
Nhớ lại cảnh tượng năm ngoái, khi cô rời đi bằng cách quyết tuyệt đến thế, nhớ đến ánh mắt anh hôm đó — hoang mang, mệt mỏi, và có chút tự giễu — trong lòng Quý Nhiêu không khỏi trào lên vô vàn áy náy.
Cô nghĩ gặp được Thương Ngôn Tân chính là may mắn lớn nhất đời mình. Cô từng lừa dối anh không biết bao lần, từng dùng cách tổn thương nhất để rời đi. Vậy mà anh vẫn tha thứ, chưa từng trách móc cô một lời.
Vừa vào đến cửa, Thương Ngôn Tân đặt túi xách của cô lên tủ giày, cúi người thay giày. Quay đầu lại, anh thấy cô đứng sau lưng, ngẩn người ra như đang đắm chìm trong suy nghĩ.
"Ngẩn người gì đấy?" Anh lấy một đôi dép nữ từ tủ giày ra đặt trước mặt cô, ngồi xổm xuống, đưa tay tháo dây giày cao gót, dịu giọng: "Nâng chân lên nào."
Quý Nhiêu sực tỉnh, cúi đầu nhìn gương mặt ôn hòa của anh, ngoan ngoãn nhấc chân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play