Khách sạn cách âm rất tốt, mọi âm thanh dường như chìm vào im lặng.
Môi Quý Nhiêu dán lên môi anh, lờ mờ nghe thấy tiếng thở dốc nặng nề của anh — lẫn mùi rượu nồng đậm, áp lực, kiềm chế — nhưng anh không hề đáp lại nụ hôn ấy.
Vài giây sau, cô rời môi anh, ngước mắt nhìn anh, vừa vặn bắt gặp ánh mắt sâu thẳm kia đang nhìn mình. Trong đôi mắt ấy là sự mỏi mệt, nhưng vẫn sâu không lường được.
Thương Ngôn Tân cất giọng khẽ khàng, bình tĩnh: “Quý Nhiêu, em đang thương hại anh à?”
Giọng anh ôn hòa, bình tĩnh đến mức khiến người ta cảm thấy đau lòng. Đôi mắt hơi đỏ, không biết là do men rượu, hay vì điều gì khác.
Thương Ngôn Tân chắc sẽ không khóc sau lưng cô đâu.
Chắc là do rượu thôi, một người như anh, làm sao có thể khóc chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT