Quý Nhiêu ngẩn người, đối diện với ánh mắt nghiêm túc và trịnh trọng của Thương Ngôn Tân, trong lòng khẽ dâng lên một tia chột dạ.
Không thể chỉ là vui chơi, không muốn lãng phí thời gian cho một đoạn tình cảm thất bại… Ý của anh là, nếu cô và anh ở bên nhau, thì phải cùng nhau đi đến cuối đời, không thể dễ dàng tách ra?
Giống như ba mẹ cô, rõ ràng tình cảm đã nguội lạnh từ lâu, nhưng vẫn cố chấp trói buộc nhau trong cuộc hôn nhân không còn tình yêu?
Cho dù là yêu nhau, ai có thể đảm bảo sau khi ở bên nhau, tình cảm sẽ luôn suôn sẻ, không thay đổi?
Thương Ngôn Tân lăn lộn thương trường bao năm, sao có thể nói ra những lời quá đỗi ngây thơ như vậy.
Trong lòng Quý Nhiêu xoay chuyển trăm bề, nhưng mặt ngoài lại cong môi cười, ngón tay lướt nhẹ trên gương mặt anh, từ chân mày trượt xuống, vuốt ve đôi mắt, sống mũi, rồi dừng lại nơi môi anh. Cô hơi nghiêng đầu, nụ cười rạng rỡ: “Thương tổng, anh còn chưa tới ba mươi đã nói chuyện giống như ông cụ non vậy à? Ở tuổi này, người ta đang là lúc phong hoa chính mậu[1]. Rất nhiều người 29 tuổi còn nghĩ mình là đứa trẻ. Là do anh quá lợi hại, sớm tiếp quản công ty, ngày ngày đi làm, công tác rồi công tác… đúng là chẳng có chút thú vui cuộc sống nào.”
[1] Phong hoa chính mậu: Tài hoa tuyệt đại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT