Edit: Min
Nói theo lý thì ông ấy cũng sống ở thành phố A, lại đã nghỉ hưu, với tư cách là con trai duy nhất của Du Kiến Quốc, lẽ ra phải là người đầu tiên về nhà chuẩn bị mọi thứ mới đúng.
Mãi đến khi nghe Du Liên than phiền một trận, Bạch Nhất Nhất mới biết ông ấy vẫn còn muốn phát huy chút sức lực tuổi già, chạy tới Viện phúc lợi làm t*nh nguyện viên. Mấy ngày nay trùng hợp đúng lúc ông cụ cô đơn mà Du Lập Tường phụ trách đang hấp hối, ông liền không rời đi nổi, phải ở bên ông cụ tiễn đoạn đường cuối cùng. Tối qua lo xong hậu sự, sáng nay mới có thời gian đến dự tiệc mừng thọ của ba mình.
Chẳng hiểu sao cậu lại thấy người này trông quen mắt, nhìn kỹ một chút mới nhận ra ông ấy có vài phần giống Diêm Thác, quả nhiên cháu trai giống cậu ruột, đúng là phiên bản trung niên thu nhỏ của chủ nhân. Ai không biết, còn tưởng hai người là ba con cũng không có gì lạ.
Bạch Nhất Nhất bất giác sinh thiện cảm, bắt chước giọng điệu của Diêm Thác gọi một tiếng “Cậu ơi”, khiến Du Lập Tường lần đầu tiên gặp phải một con chim lanh lợi như thế, cười ha hả vui không để đâu cho hết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT