Hà thị hoa hoa lệ lệ bị Lâm Thanh Uyển hắt nước bẩn, mấu chốt là chậu nước bẩn này bà không thể không tiếp. Bởi vì mọi người bao gồm cả bà đều cho rằng mình đã nói như vậy.
Dương lão gia tử đứng ở cửa chính phòng đen sì cả mặt.
“Cho nên đại tỷ ——” Lâm Thanh Uyển kéo cao thanh âm nói vọng tới Hà thị đang lảo đảo kéo Dương đại tỷ: “Ngươi ngàn vạn đừng nói chúng ta bất hiếu, chúng ta như vậy là bị người khác bức đấy. Cha mẹ các ngài cũng cứ yên tâm đi, chúng ta về sau ăn muối cũng sẽ không liên lụy trong nhà, dù sao thì chúng ta đã ở riêng rồi.” Còn có cái ý tứ chính là, lúc các ngươi ăn muối cũng đừng liên lụy chúng ta.
Dương lão gia tử từ hôm đó tới nay, lần đầu tiên nói chuyện cùng nhị phòng, mặt già kéo dài, không biết là thẹn quá thành giận hay là vì cái gì.
“Lão nhị, còn không mau kéo vợ ngươi vào, không sợ động thai khí à.”
Lâm Thanh Uyển mới không chờ Dương Thiết Trụ kéo nàng đi vào đâu, huống chi nam nhân nàng cũng luyến tiếc ‘kéo’ nàng vào phòng. Nàng nói xong rồi ở ngoài hít gió lạnh làm gì chứ.
Dương Thiết Trụ cung nàng vào cửa như với lão gia, vào cửa nàng mới phốc cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT