Rốt cuộc là Dương Thiết Căn tự mình nghĩ thoáng hay là được Diêu thị khuyên giải, Lâm Thanh Uyển không biết. Nàng chỉ biết ngày hôm sau lúc nhìn thấy Dương Thiết Căn, sắc mặt hắn đã trở lại bình thường.
Hai huynh đệ Dương Thiết Căn và Dương Thiết Trụ bàn bạc với nhau làm cách nào để góp được khoản phụng dưỡng kia, bạc thì dễ tính rồi, nhưng bọn họ đi đâu để lấy được hai thạch lương thực đây? Người trong thôn thu lương thực xong dư thừa sẽ bán, trong nhà ngoại trừ đồ ăn sẽ không còn lại cái gì. Nếu là đi trấn trên mua thì giá cả sẽ cao hơn rất nhiều.
Trước mắt trong tay Dương Thiết Căn cũng có không ít tiền bạc, hiện tại Mãn Phúc lâu, Túy Tiên cư và Phú Nguyên cư ba nhà lấy hàng rất ổn định, mỗi ngày mỗi tửu lâu cần cung ứng chừng 10 cân đồ sấy tiên. Tuy rằng chỉ có ngắn ngủi không đến nửa tháng, nhưng Dương Thiết Căn cũng nhận được tiền chia tới 2 lượng bạc.
2 lượng bạc này nếu là trước đây Dương Thiết Căn đi làm công hai tháng mới có được, hiện tại mới chưa đầy một tháng đã có được nhiều như vậy. Bằng không lúc ở chính phòng Diêu thị cũng sẽ không nói được cứng rắn tới mức ấy, có bạc sống lưng mới cứng rắn nha.
Nhắc tới những lời kiên cường của Diêu thị ngày hôm qua, hai đứa trẻ con và hai nữ nhân ngồi trên giường lò cười thành một đoàn.
“Tam đệ muội, ngày hôm qua ngươi nói thật kiên cường, ta thấy cha mẹ bị ngươi nói trấn trụ rồi.”
Diêu thị ngồi thẳng dậy, cười ho khan một cái, “Ta là bị bọn họ bức thôi, trước giờ hai người kia đều không quan tâm tới người khác chết sống thế nào, ích kỷ làm cho người ta phải hận.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play