“… Trong nhà ngày vẫn sống rất khó khăn, các ngươi đều biết cả. Mãi cho đến khi lão nhị trở về nhà này mới dần dễ chịu hơn… Nhà xây nhà ngói mới, lại mua vài mẫu đất, Học Chương cũng được đi thư viện trấn trên đọc sách, đây là công lao lão nhị… Lần này nhị ca con vì giúp ngươi góp bạc mua khảo đề mà lên núi săn thú bị thương… Việc khảo đề này cũng bị người ta lừa …”
Dương lão gia tử cằn nhằn nói liên miên, ngữ khí rất thong thả, giữa đó còn kèm theo một chút run rẩy.
“Bây giờ có nói cũng không tác dụng, ta chỉ muốn nói, bây giờ trong nhà không còn lực và không có tiền bạc cho con tiếp tục đi học, con còn rất nhiều ca ca tẩu tử, còn rất nhiều cháu trai cháu gái… Bạc trong nhà cũng không có khả năng toàn bộ dành trên người con được… Sau này con về nhà tự học đi, những cái nên học cũng đã học nhiều năm vậy rồi, nếu như con muốn tiếp tục thi tú tài, trong nhà không phản đối. Nhưng chỗ thư viện đó thì không đi nữa…”
Có lẽ Dương lão gia tử và Hà thị, Dương Học Chương đã nói với nhau trước rồi, cho nên cho dù Hà thị tức giận đến cả người run rẩy cũng không có lên tiếng, Dương Học Chương vẫn cúi đầu ngồi chỗ đó, cũng không có phản ứng gì.
Dương lão gia tử ngẩng đầu nhìn về phía hai người đại phòng, và mấy đứa nhỏ mà Vương thị lôi đến.
“Lão Đại, như vậy ngươi hài lòng chưa?”
Không đợi hai người đại phòng có phản ứng, Dương lão gia tử đã phất phất tay bảo bọn họ giả tán.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play