Cuối cùng trận an ủi tâm linh cho nhau không hiểu sao lại biến thành một trận chiến đấu giữa nam và nữ, Lâm Thanh Uyển không thể hiểu hết. Nàng không còn quan tâm nổi bên kia ầm ĩ thế nào, mãi cho đến khi trời gần sáng, Dương Thiết Trụ mới hài lòng dừng lại.
Ngày hôm sau nàng tỉnh lại, Dương Thiết Trụ đã đi rồi. Nàng chỉ mơ mơ hồ hồ nhớ rõ Dương Thiết Trụ trước khi đi hôn nàng, nói cho nàng biết hắn đi lên núi, bảo nàng đừng lo lắng, mấy ngày sau hắn sẽ về.
Làm sao có thể không lo lắng chứ? Nhất là khi Dương Thiết Trụ miêu tả những chuyện trong núi ——
Không biết thì không sao, nhưng sau khi biết những sợ hãi đó, khủng hoảng  trong lòng nhô ra, quấn quanh tim… Càng ngày càng nhiều, thậm chí làm cho người ta bắt đầu hít thở không thông…
Nàng và Dương Thiết Trụ biết nhau cho tới nay, hắn chỉ đi hai chuyến lên núi. Lần thứ nhất là khi nàng ở nhà Dương thị, tuy có chút lo lắng nhưng là chung quy hai người còn chưa sâu đến tình trạng này, nhưng hiện tại không giống với lúc đó, nếu như khi đó nói là lo lắng, lúc này chính là lòng lo lắng…
Giống như đặt trái tim trên lò nướng.
Lần đầu trên mặt Lâm Thanh Uyển không có tươi cười, suốt ngày đều trưng ra khuôn mặt âm trầm, ngay cả ngày hôm sau tới phiên nàng làm cơm nàng cũng mặc kệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play