Lâm Thanh Đình nói lại tình huống của mình với Lâm gia chỗ đó một lần, cười nói: “Ca ca làm sao có thể giao việc hôn nhân của mình cho bên kia chứ, là ta nhìn trúng cảm thấy đến lúc thành thân rồi, sau đó cầu Thánh Thượng tứ hôn.”
Hai năm qua Lâm Thanh Đình quả thật làm như hắn lúc trước nghĩ, không trả thù không tới gần, chỉ xa xa nhìn.
Lâm Thanh Uyển thế này mới yên tâm, chỉ cần không phải Lâm gia bên kia là tốt rồi.
“Ca ca nhìn trúng? Xem ra ca ca đối với tẩu tử tương lai cũng để bụng nha?” Nàng trêu nói.
Lâm Thanh Đình không lộ ra dáng vẻ quẫn bách, mà thẳng thắn mười phần tiếp nhận muội muội trêu chọc.
“Ha hả, có lần nàng ra khỏi thành dâng hương, trên đường đi gặp nguy hiểm, vừa vặn ta đi ngang qua thuận tay cứu. Có nói chuyện với nhau vài câu, cảm thấy cô nương này coi như không tệ, vừa vặn lúc này cũng nên suy xét nhân sinh đại sự của mình nên định ra.”
Lâm Thanh Uyển nghe xong, quýnh quýnh nghĩ, đây chẳng lẽ là trong truyền thuyết anh hùng cứu mĩ nhân? Phong cách cũ rích nha!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play