Dương thị thở dài, nói trong thôn rất nhiều người đang khóc, một đường đi về thấy từng nhà đều đang khóc.
Nhà Lâm Thanh Uyển ở cuối thôn cách xa họ, bằng không ngồi trong phòng có thể nghe được tiếng khóc phía ngoài.
Lâm Thanh Uyển không khỏi nhớ tới đời trước từng đọc một bài thơ của Đỗ Phủ —
“Xe rầm rầm,
Ngựa hí vang,
Người đi cung tên đeo bên lưng.
Cha mẹ, vợ con chạy theo tiễn,
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT