Sinh ý đồ sấy tiên còn đang làm, nhà Dương thị lại vội vàng thu gặt lương thực. Không còn cách nào khác, mọi người đành phải thương lượng đổi lại đi hỗ trợ cho Dương thị.
Không chỉ hai người tam phòng đi mà ngay cả Dương Thiết Trụ cũng đi. Hai huynh đệ Dương Thiết Căn cùng Dương Thiết Trụ làm đồng rất giỏi, hai người là hán tử khỏe mạnh, không tới mấy ngày đã thu gặt xong lương thực cho nhà Dương thị.
Đến lúc này đây thôn dân trong thôn mới biết được thì ra cánh tay Dương Thiết Trụ không bị phế.
Một người có thể ra đồng làm việc lại còn làm rất tốt, chỉ cần là có mắt thì biết người ta không tàn phế.
Có người tò mò tới hỏi, Dương Thiết Trụ không giấu giếm, cười nói với người ta là hắn cũng không biết làm sao, có lẽ là do được vợ chăm sóc tốt, hơn nữa lúc trước đại phu chỉ nói là khả năng sẽ bị tàn phế, chứ không phải nói là nhất định sẽ. Coi như hắn là người may mắn không có chuyện gì xảy ra…
Người kia nghe xong chỉ chúc mừng hắn không có chuyện gì chứ không hỏi thêm cái gì nữa. Người ta rõ ràng là không sao, ngươi còn hỏi người ta vì sao cánh tay không tàn phế, đó không phải là tự tìm không thoải mái sao?!
Việc này truyền khắp thôn, người trong thôn gần như đều biết. Người tới nhà Dương Thiết Trụ uống hai lần rượu giỏi quan sát nói thảo nào lúc đó thấy cánh tay hắn không sao cả, chẳng qua là lúc đó người ta làm hỉ sự nên không tiện hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT