Lâm Thanh Uyển sao không hiểu tâm tư hắn chứ, còn không phải là muốn nàng khen hắn mấy câu ư? Sau đó Dương Thiết Trụ lại nói liên miên mấy lời, nói hắn tính toán, nói hắn muốn giao mọi chuyện trong tay cho Đại Thành ca, giờ hắn muốn ở nhà bồi nàng không đi đâu cả.
Lâm Thanh Uyển nghe xong vừa thấy buồn cười vừa thấy không thể nói nổi, nàng có phải trẻ con đâu, nhưng cảm động nhiều hơn, người đàn ông này rất cẩn thận làm cho nàng không biết nên nói cái gì cho phải.
Hai người nói chuyện rất lâu, Dương Thiết Trụ không thấy phiền hà, hắn lại kể cho Lâm Thanh Uyển mấy chuyện và người hắn gặp bên ngoài, còn có hắn nhớ vợ con thế nào.
Nói xong về sau còn sờ cái bụng tròn vo của Lâm Thanh Uyển, lại nói với cái bụng con có nhớ cha không. Ngay lúc đo có máy thai, tiểu bảo bên trong đạp Lâm Thanh Uyển một cái, Dương Thiết Trụ mừng rỡ cười ha ha, chỉ vào bụng nói với Lâm Thanh Uyển là con cũng nhớ hắn.
Làm mẹ đây hết nói nổi rồi nhưng vẫn tươi cười đầy mặt.
Mãi cho đến buổi tối Diêu thị về làm cơm, hai người ăn xong mới về phòng ngủ.
...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT