"Bớt đi! Huynh tưởng ta dễ gạt thế à! Khách của Dược thiện phường chúng ta hoàn toàn chẳng có chút xung đột nào với việc làm ăn của Trân Tu lâu cả.
Người đến Dược thiện phường đều có vấn đề về sức khỏe, muốn điều dưỡng.
Chứ có ai nhà giàu như vậy, chỉ vì h@m muốn ăn uống mà hở tí là tiêu một trăm lượng bạc cho một món ăn? Cho nên, người muốn đến Dược thiện phường ăn cơm và tổ chức tiệc đã ít lại càng ít! Hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến việc buôn bán của Trân Tu lâu cả, được chứ?” Dư Tiểu Thảo nói có lý có tình, không cho Chu Tam thiếu ăn vạ.Chu Tam thiếu muốn dùng kế ăn vạ moi mấy công thức nấu ăn mới từ chỗ nàng.
Với quan hệ của hắn và nàng, không cần phải vòng vo, nói thẳng ra là được.
Tiểu Thảo cũng rất rộng rãi đưa cho hắn mấy công thức nấu ăn mới.
Dù sao thì bây giờ nàng cũng là cổ đông của Trân Tu lâu, lấy công thức nấu ăn nhập cổ, tiền hoa hồng hàng năm cũng không ít!Việc làm ăn của Dược thiện phường càng lúc càng thịnh, dù là bán trong tiệm hay giao hàng đều là cung không đủ cầu.
Những lão tướng và lão thần từng đi theo Thái thượng hoàng chinh chiến, trên người ai mà không có vết thương cũ chưa khỏi hắn? Trước đây để đại phu khám, không nói thuốc rõ đẳng và khó uống, hiệu quả còn kém, không trị được tận gốc.Từ sau khi Dược thiện phường Dư Ký khai trương, nhóm con cháu lúc đầu ôm tâm tư muốn người lớn trong nhà nếm thử dược thiện thấy cơ thể của ông nội, cha càng ngày càng khỏe mạnh, dù là bệnh cũ cứ đến mùa đông là tái phát nay cũng không thấy đâu thì rất vui mừng, đồng thời cũng giúp Dược thiện phường tuyên truyền miễn phí.Một truyền mười, mười truyền trăm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT