“Đúng! Chúng ta không chỉ có thể mua bán ngọc bích, còn có thể làm phường cược đá ở xưởng lưu ly bên kia nữa! Đặt ngọc bích thô vận chuyển tới ở đó, để giá niêm yết cho mọi người chọn mua. Giống như đánh bạc vậy, nếu giá của ngọc bích mở ra cao hơn giá của đá thô ban đầu thì thắng, ngược lại là thua! Phải biết rằng cả thần tiên cũng khó đoán ngọc, ngọc bích thô khai thác ra từ trong núi, có lớp đá thật dày bao xung quanh, rốt cuộc bên trong có ngọc hay không, có bao nhiêu, phẩm chất thế nào? Đều dựa vào may mắn hoặc kinh nghiệm…”
Kiếp trước Tiểu Thảo từng xem một bộ phim về cược đá, có hiểu biết sơ sơ về cược đá, nói ra rõ ràng mạch lạc, thật ra cô ngay cả mặt ngoài của cược đá cũng không biết, nhưng cô có công cụ ăn gian là Tiểu Bổ Thiên Thạch mà! Nếu là kiếp trước, cô đi chơi một trận, nói không chừng có thể phát tài trong một đêm đó!
[Đáng tiếc khi đó ngươi bị ngốc, mang theo bản thần thạch bên người lâu như vậy vẫn không mở khóa nghi thức nhận chủ, đúng là ngốc muốn chết!] Tiểu Bổ Thiên Thạch không ngừng xỉa xói cô.
“Ai biết một cục đá nhỏ màu sắc rực rỡ dáng vẻ không có gì nổi bật lại có giấu một tiểu tinh linh bên trong chứ. Lúc trước ta là người theo thuyết vô thần, sao mà biết thế gian con nhiều thứ thần thần quỷ quỷ như vậy được!” Dư Tiểu Thảo thầm oán hận. Lúc trước vô tình nhặt được hòn đá nhỏ này, sau đó dùng tơ hồng đan thành vòng đeo trên cổ tay, ai mà ngờ dùng máu của mình có thể triệu hồi ra vật nhỏ đáng yêu như vậy đâu!
[Ngươi mới đáng yêu, cả nhà ngươi đều đáng yêu!!] Đường đường là Bổ Thiên Thần Thạch, tu luyện thêm một cấp nữa đã có thể đứng cấp thần rồi, thế nhưng lại bị một tiểu cô nương nhân loại nói đáng yêu, còn nói nó là vật nhỏ, chú có thể nhịn nhưng thím thì không!
Dư Tiểu Thảo nói như lẽ hiển nhiên: “Đương nhiên là ta đáng yêu rồi, người gặp người thích mà. Ngươi là đồ đáng thương không ai yêu, bị chủ nhân vứt bỏ, bị tỷ muội của chủ nhân phạt đến nhân gian lịch luyện. Nếu không phải gặp được ta, không biết bao nhiêu năm ngươi mới có thể nhìn thấy ánh mặt trời nữa!”
[Bản thần thạch hao hết linh lực cứu vớt linh hồn của ngươi, tránh để ngươi rơi vào nỗi khổ luân hồi, ngươi đối xử với ân nhân cứu mạng mình như vậy sao?] Tiểu Bổ Thiên Thạch không biết nói giỡn, lập tức xù lông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play