Dư Hải bị thương tới nay, người ngoài nhìn thương thế của chàng lúc tốt lúc xấu, mấy ngày qua luôn sốt nhẹ không dừng, có lúc nóng tới bỏng tay. Trừ người của nhị phòng, những người khác trong Dư gia đều cảm thấy chàng đã ở bên bờ vực rồi! Nhưng đến ngày thứ sáu, cuối cùng Dư Hải cũng từ trong hôn mê tỉnh lại.
Người Dư gia thật sự vui mừng cho chàng cũng chỉ có Dư lão đầu và nhị phòng. Có lẽ còn có thêm Dư Thải Điệp tính tình nhu nhược chuyện gì cũng không quan tâm nữa.
“Gia gia, cha ta đã năm ngày không ăn cơm, ta đi nấu bát mì cho cha!” Mặc dù mấy ngày nay luôn dùng nước linh thạch duy trì chức năng sinh lý cho cha, nhưng có thể ăn được chút gì đương nhiên sẽ giúp khôi phục vết thương.
Dư lão đầu gật đầu một cái, lại nói thêm: “Ừ, nấu thêm cho cha ngươi hai quả trứng chần. Tỉnh lại là tốt rồi, tổ tiên phù hộ… Buổi trưa để cho Đại Sơn đi trấn trên mời Tôn đại phu tới xem xem Đại Hải có phải qua cơn nguy hiểm rồi không!”
Trương thị trừng mắt, vừa muốn nói gì lại nuốt trở về. Nể tình ba trăm lượng bạc, ta nhịn!
“Vâng! Cảm ơn gia gia!” Dư Tiểu Thảo trả lời vang dội, cười híp mắt lại. Bữa sáng ăn bánh bột ngô tanh và canh bột đậu, đúng là không phải cho người ăn! Ăn lâu như vậy, nàng vẫn ăn không quen! Nếu ông nội đã nói, hỗn hợp bột mì trộn với bột đậu cán ra làm mì sợi, các nàng cũng có thể có một bữa ăn ngon.
“Mẹ, con cũng muốn ăn trứng chần…” Đứa con trai béo tới nỗi đôi mắt cũng sắp không nhìn rõ của nhà lão đại, ồn ào ném bánh bột ngô trong tay xuống.
Lý thị tức giận tới mức tát con một cái: “Ăn, ăn, ăn! Cũng không sợ căng bụng chết!”
Dư Tiểu Thảo cầm số bánh bột ngô được chia ôm vào trong ngực, bịt mũi ba ngụm uống sạch canh bột đậu, kéo Tiểu Liên vào phòng bếp.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play