"Ngươi còn dám có tâm tư với con gái nhà ta? Ngươi cái tên tiểu tử thối không biết xấu hổ...” Phòng Tử Trấn lập tức đứng lên, ngó trái ngó phải, cầm lấy thước chặn giấy trên bàn sách muốn ném về phía Chu Tuấn Dương.
Chu Tuấn Dương vội lên tiếng giải thích: “Phòng thúc đợi đã! Cái thước chặn giấy này là lễ vật do nha đầu Thảo Nhi kia chọn lựa kĩ càng cho ngài, không nói đến giá trị như thế nào, chỉ với phần tâm ý kia người cũng nỡ ném nó đi hay sao?”
Thấy động tác trên tay Phòng Tử Trấn ngừng lại, hắn lại nói tiếp: “Phòng thúc, ngài hiểu lầm tiểu tử rồi! Ngài ngẫm lại, ta gần như nhìn nha đầu Thảo Nhi lớn lên, ta có thể làm ra chuyện không bằng cầm thú với nàng sao? Hơn nữa, ngoại trừ mấy nha đầu Ngô Đồng, Tô tổng quản cũng ở một bên nhìn chằm chằm nữa. Ngài không biết đâu, Tô tổng quản đối xử với nha đầu Thảo Nhi giống như con gái ruột của mình vậy, cẩn thận tỉ mỉ, còn ngoan ngoãn phục tùng. Ta ở một bên nhìn còn tưởng rằng y muốn giành con gái với ngài nữa!”
Hắn cũng thật liều mạng, vì muốn lấy được sự tín nhiệm của cha vợ mà ngay cả cái danh “Không bằng cầm thú” cũng có thể chụp lên trên đầu mình. Chỉ cần có thể ôm nha đầu xinh đẹp trở về, dù là cầm thú cũng được!! ( Tác giả: Dương Quận vương, liêm sỉ của ngươi đâu? Con mắt hình viên đạn của Dương Quận vương bay tới: Liêm sỉ là cái gì, có thể ăn ư?)
Lực chú ý của Phòng Tử Trấn thành công bị chuyển dời sang Tô Đại tổng quản. Cái gì? Tô tổng quản muốn giành con gái với ông? Là gì chứ? Cha ruột của con gái, ông không tiện nói gì. Nhưng ngươi nói một chút xem, một tên thái giám như ngươi, chạy theo góp vui cái gì? Bản thân không thể sinh con gái nên muốn tranh của người khác sao?
Hơn nữa, tên bốn mùa đều một thân bạch y kia thích sạch sẽ đến quá đáng, lại cộng thêm thủ đoạn trừng trị người khác của y có thể dọa trẻ con phát khóc, biến thái tới cực điểm. Nhìn kiểu gì cũng không giống loại người sẽ là một người cha tốt, đừng bóp méo mối quan hệ giữa y và con gái ông! Không được! Về sau phải đề phòng Tô tổng quản như phòng hỏa hoạn, phòng trộm!! Nhưng Tô Đại tổng quản thân là tổng giáo đầu của ám vệ, thân thủ cao cường đến mức không thể tưởng tượng được, ông có thể phòng được sao?
“Phòng thúc, ta thực sự có chuyện cần tìm Tiểu Thảo, ngài xem có thể châm chước một chút hay không. Nếu ngài không yên tâm, có thể ở một bên theo dõi. Xem tiểu tử có thể có một tia nửa hào vượt quy củ hay không!” Chu Tuấn Dương lấy lui làm tiến, hy vọng có thể đạt được mục đích gặp tiểu nha đầu. Haizz! Chỉ gặp mặt cô vợ nhỏ của mình thôi mà sao lại khó như vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT