"Duệ Chi, ở kia! Có một gốc linh chi tím!” Một giọng nói trong trẻo như chim sơn ca hót vang lên trong rừng rậm mờ tối ẩm ướt, chim chóc kiếm ăn trên cây bị dọa sợ, vỗ cánh bay đi.
Chu Tuấn Dương ngẩng đầu nhìn theo đường mèo vàng nhỏ trèo lên, chân nhún một cái, bay lên gốc cổ thụ mấy người ôm mới hết kia. Trong rừng rậm, cổ thụ che trời như vậy ở đâu cũng có, gốc cây này lại càng đặc biệt hơn. Ở chỗ nhánh gần tán cây không biết là bị sét đánh hay bị biến đổi hình thái, có một cái hang cây rất to xuất hiện ở đó.
Mèo vàng nhỏ dừng lại bên cạnh hang cây, xoay người lười biếng nhìn hắn nhảy lên, dùng chân trước chỉ gốc linh chi tím mọc ra trong hang cây. Vào núi ba ngày rồi, Chu Tuấn Dương cũng quen con mèo nhỏ này thường mang lại ngạc nhiên cho bọn họ. Nhìn gốc linh chi màu tím này, ánh sáng màu tím đậm, rực rỡ động lòng người, cho dù hắn là người ít hiểu biết về thuốc cũng có thể cảm nhận được sự không tầm thường của nó.
Hắn cẩn thận lấy ra một cây dao găm từ trong giày, cắt xuống tất cả cây khô mọc xung quanh linh chi tím.
Khi hắn nhảy xuống từ trên cây, Tiểu Thảo vội vã đi đến, cẩn thận đón lấy linh chi tím trong tay hắn, khuôn mặt tinh tế đoan trang tràn đầy si mê.
Tô Nhiên đến gần nhìn một cái, bình tĩnh nói: “Linh chi tím này có ít nhất mấy trăm năm tuổi, cầm ra ngoài chắc chắn là vô giá.
Dư Tiểu Thảo vui mừng cất linh chi vào người, nghe vậy nói với y: “Có nó, chứng tiểu đường của lão Thái sư, bệnh chóng mặt của lão phu nhân nhà Bác Dương hầu, còn có chuỗi mỹ phẩm chăm sóc chống lão hóa mà ta định nghiên cứu phát triển đều có thể giải quyết!!! Bánh Trôi, giỏi lắm!!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT