"Chỗ vi thần có dược cao giúp lưu thông máu, nếu nương nương không chê, vi thần sẽ sai người về lấy ngay.” Một đứa trẻ bảy tám tuổi đã có năng lực tự chế như vậy, ngoài khâm phục ra, nàng ấy cũng rất thương đứa nhỏ này.
Hoàng hậu nương nương biết bản lĩnh chế thuốc của nàng nên càng cười thân thiết hơn, gật đầu nói: “Ngươi không nói, bản cung cũng sẽ mặt dày cầu xin thuốc cho hoàng nhi, những lang băm của thái y viện kia… Khụ, mấy thái y đó dùng thuốc quá bảo thủ, hiệu quả khá thấp…”
“Mẫu hậu, mẫu hậu!” Một giọng nói vô cùng mừng rỡ truyền đến từ ngoài cửa cung “Nghe nói Dư tỷ tỷ vào cung, là thật sao?”
Hoàng hậu nương nương cười cười, nói với Tiểu Thảo: “Vừa nãy còn khen thằng bé trưởng thành hơn nhiều với ngươi, nay vừa xuất hiện đã vả mặt bản cung rồi.”
Hai từ “vả mặt” này là lúc không có người khác, Hoàng thượng nói với nàng ấy, nàng ấy còn đặc biệt hỏi nghĩa từ này, bây giờ còn vận dụng vào cuộc sống nữa.
“Trẻ con mà, đó là thiên tính, hoạt bát vẫn tốt hơn! Có những lúc đại điện hạ làm việc còn thận trọng hơn cả vi thần, ngài ấy chỉ tràn đầy sức sống như vậy trước mặt nương nương thôi.” Dư Tiểu Thảo không thể chống lại sự hấp dẫn của trẻ con, nghe thấy giọng của Đại hoàng tử thì không kiềm chế được cười tươi hơn.
Hoàng hậu nương nương thấy vậy thì ánh mắt càng chân thành hơn. Chỉ cần đối xử chân thành với người khác, cuối cùng cũng có thể nhận được sự đối xử chân thành của người ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play