Nghênh Xuân mếu máo, lo lắng nói: “Tiểu thư có thể gặp nguy hiểm không? Khi nãy Đổng thị vệ bảo tiểu thư đi cứu mạng… Ngay cả Dương Quận vương cũng không giải quyết được, tiểu thư có thể làm được gì cơ chứ? Không được, phải nhanh nhanh đi tìm một hộ vệ thân thủ tốt một chút đi theo bảo vệ tiểu thư mới được.”
“Ngươi biết bây giờ tiểu thư đang ở đâu không?” Ngô Đồng cũng lo lắng cho an nguy của chủ tử, nhưng nàng ta thật sự không thể làm gì.
Nghênh Xuân vừa nghe thế, trút giận mắng: “Đổng Đại Lực đáng chết này! Cũng không biết nói chuyện rõ ràng một chút, nếu tiểu thư bị mất một sợi tóc, xem ta có cạo hắn ta thành tên hói không!”
Đổng Đại Lực đang lao vùn vụt trên đường phố, đột nhiên cảm thấy đỉnh đầu lạnh lẽo từng trận, rùng mình thật mạnh mấy cái, một loại dự cảm chẳng lành dâng lên trong lòng.
Đợi Dư Tiểu Thảo chạy đến Ngô gia, toàn bộ nội viện và ngoại viện của Ngô gia gần như đều là cảnh tượng đổ nát. Nếu không phải có Lưu tổng quản cố hết sức ngăn cản, thương vong của người Ngô gia khó mà tưởng tượng được. Phụ nữ và nha hoàn ma ma của Ngô gia đều co rúm lại trong dãy nhà sau.
Lúc này Giang Mỹ Vân đã tỉnh lại, nhìn thấy Chu Tuấn Dương đang điên cuồng thiếu chút lại hôn mê bất tỉnh. Ngô Quân Linh nhìn thấy biểu ca giống như ác quỷ, trong lòng cũng không dám có bất cứ suy nghĩ gì nữa, chỉ mong có người có thể hàng phục được con ác ma mất khống chế này.
Thì ra, tin đồn liên quan tới biểu ca trong Kinh không phải là tin vịt do vài người ghen tị với hắn bịa đặt. Nếu sớm biết như vậy, cho nàng ta mượn tám lá gan cũng không dám mơ tưởng đến biểu ca là Quận vương này nữa. Người trên người khác, đương nhiên nàng ta muốn làm, nhưng so với cái mạng nhỏ, cái nào nhẹ cái nào nặng ai ai cũng có thể suy xét được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play