Chu Quân Phàm nghe thấy giọng nói quen thuộc này thì nhíu mày với Tô Nhiên, cười nói: “Nha đầu này có phải là chó không vậy? Sao mũi thính thế, nhanh thế đã ngửi thấy chúng ta thôi.”
Tô Nhiên mỉm cười thản nhiên, đứng lên nói: “Không phải tiểu nha đầu tin tức linh thông mà là nha hoàn bên người nàng. Lúc chúng ta tới, quản sự của cửa hàng kem đã nghi ngờ nhìn chằm chằm ngài và nô tài rất lâu, đừng nói là người không chú ý đến.”
Y đứng dậy mở cửa nhã gian, mỉm cười thật tươi với tiểu nha đầu đang đứng ngoài cửa. Dư Tiểu Thảo mắt sáng lấp lánh trước dung mạo của người trước mắt: Quào, Tô tiên sinh còn tiên khí hơn, đẹp hơn cả nam chính trong “Hoa tiểu cốt” nàng thích nữa. Hoàng thượng giữ lại một người đẹp trai như vậy ở bên cạnh, không lẽ đã thay đổi tính hướng…
“Xú nha đầu, cười hề hề kiểu đó, lại nghĩ ra ý xấu gì rồi hả?” Chu Quân Phàm nhìn ly kem thủy tinh trong suốt màu sắc sặc sỡ rất khác lạ ở trước mặt, nhướng mày, ánh mặt lộ ra vẻ hài lòng.
Dư Tiểu Thảo đối mặt với Hoàng thượng mặc thường phục, cảm giác kính sợ cũng giảm đi nhiều, cười nói: “Hoàng thượng, ta vẫn chỉ là đứa nhỏ, nào có nghĩ xấu gì chứ? Trong lòng có Phật, thấy vạn vật đều là Phật, trong lòng có phân chó, thấy cái gì cũng là phân chó…”
Tô Nhiên nhận lấy đĩa kem, nhìn nàng tỏ vẻ “ngươi đó”, nhắc nhở nàng lời nói phải hợp với thân phận. Nàng cười ha ha, nghĩ làm sao để qua chuyện cho vẹn toàn.
Chu Quân Phàm lấy một ly kem vị dâu tây, múc một muỗng nhỏ bỏ vào trong miệng, cười như không cười hỏi: “Dư ái khanh, ngươi cảm thấy bây giờ trẫm đang nghĩ đến thứ gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT