Bình giấm chua này! Chu Tuấn Dương xoa đầu nàng đầy cưng chiều, đúng là gánh nặng nhỏ ngọt ngào. Nhưng mà lúc yêu nhau sợ nhất là nghi ngờ, để nha đầu của hắn không suy nghĩ lung tung, hắn lựa chọn nói thẳng với nàng: “Không phải ta có năng lực đọc suy nghĩ sao? Nhưng mà năng lực của ta không phát huy tác dụng với Ngô Quân Linh, ta cảm thấy rất khó hiểu nên mới nhìn nàng ta nhiều hơn một chút.”
Bình giấm chua Dư Tiểu Thảo càng tỏa mùi nồng nặc: “Không đọc được suy nghĩ của nàng ta? Lý do huynh chọn ta không phải là vì không đọc được suy nghĩ của ta nên sống chung sẽ không cảm thấy có áp lực và gánh nặng sao? Bây giờ lại có thêm một người như thế, có phải nha đầu nông thôn quê mùa như ta nên nghỉ việc lui đài không?”
Nghỉ việc là ý gì, Chu Tuấn Dương không hiểu nhưng lui đài thì hắn hiểu. Gương mặt tuấn tú trở nên nghiêm túc, hắn nhìn nàng chằm chằm, nói với giọng nghiêm túc: “Còn chưa hiểu đầu đuôi đã bắt đầu quy tội cho gia? Đây là những gì nàng nghĩ về gia sao? Gia ở trong lòng nàng là loại người không đáng tin cậy như vậy à?”
Dư Tiểu Thảo đối mặt với cơn giận dữ bất ngờ của Chu Tuấn Dương thì sửng sốt một lát rồi tủi thân cắn môi không nói lời nào. Từ lúc Chu Tuấn Dương thể hiện ý muốn theo đuổi nàng, nàng vẫn do dự không quyết định được. Chênh lệch trong xuất thân giống như một con rạch thật sâu vắt ngang giữa hai người. Tuy ngoài mặt nàng tỏ vẻ không để ý nhưng sâu trong lòng ai mà không để ý thật chứ?
Nàng vẫn cho rằng nàng là người có một không hai ở bên cạnh hắn, đó cũng là ưu thế duy nhất nàng cảm thấy mình hơn được các khuê tú trong Kinh thành. Nhưng mà nay ưu thế đó cũng không còn nữa, sao nàng không nghĩ nhiều cho được. Hóa ra, đứa trẻ lớn kiêu ngạo khó tính nhưng lại mang đến ấm áp cho nàng đã lặng lẽ tiến vào thế giới của nàng. Bởi vì để ý, cho nên sợ hãi...
Chu Tuấn Dương nhẹ nhàng thở dài, hắn vươn tay vén một lọn tóc rơi ra về bên tai nàng, giọng nói ẩn chứa ma lực trấn an lòng người: “Nha đầu, đừng suy nghĩ bậy bạ. Nàng ta khác nàng. Lúc ở chung với nàng, gia cảm thấy trong không khí đều tràn ngập hương vị mát mẻ, hô hấp cũng thấy dễ chịu thoải mái, cả người đều thả lỏng. Hơi thở của nàng thanh khiết, trong sáng, ở chung với nàng, mãi mãi không cần suy nghĩ phòng bị, thăm dò. Nàng ta biểu hiện bề ngoài đơn thuần đáng yêu nhưng lại khiến ta cảm giác có hơi áp lực, giống như mây đen che đi đỉnh núi đang đón sóng gió sắp đến vậy.”
Ngũ giác của Chu Tuấn Dương nhạy cảm hơn người thường rất nhiều. Dù không thể đọc được suy nghĩ của đối phương nhưng cũng có thể cảm giác được tâm trạng của họ. Hắn dừng lại một chút rồi tiếp tục nói: “Huống chi, nội tâm nàng ta không phải ta không đọc được mà hình như cũng bị thứ gì đó chặn lại. Có thể là nàng ta có bảo bối gì đó có thể chặn lại năng lực này của ta, hoặc là nội tâm nàng ta phòng bị quá nặng, nội tâm rất sâu mà năng lực của ta cũng chưa thể nhìn thấu được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play