Dư Tiểu Thảo vừa nói xong, chỉ nghe “Xoẹt”, một bên quần của Ninh Đông Hoan bị xé rách từ bắp đùi, lộ ra làn da trắng như tuyết ở phía dưới và lông chân dài đen thui. Nhóm khuê tú thét lên kinh hãi, vội vàng xoay người lại, đỏ mặt ngượng ngùng. Mà ống quần rách rưới kia đang ở trong miệng Tiểu Hắc mặt đầy vô tội.
“Dừng tay… không, im miệng! Dư cô nương, ngươi mà không quản chó nhà ngươi nữa ta sẽ bị lột sạch mất! Ta là nam, không sợ bị người khác nhìn, quan trọng là sợ bẩn mắt khuê tú các ngươi thôi. Dư cô nương, ngươi đại phát từ bi, bảo Tiểu Hắc bỏ qua cho ta đi!” Ninh Đông Hoan cũng biết che kín bộ phận quan trọng, trong lòng vô cùng vui mừng gã có mặc qυầи ɭót, nếu không bây giờ sẽ cực kỳ mất mặt!
“Ta có thể bảo Tiểu Hắc thả ngươi. Nhưng ngươi phải nói thật, sao lại chọc Tiểu Hắc nhà ta? Nó sẽ không tự dưng nổi giận.” Dư Tiểu Thảo rất tò mò, cả trưa không thấy bóng dáng gã đâu, không lẽ là đi kiếm chuyện với Tiểu Hắc?
Một trận gió núi thổi qua lạnh căm căm, Ninh Đông Hoan ôm chặt bả vai, oan ức nói: “Không phải ngươi nói chỉ cần có thể thuần phục Tiểu Hắc Tiểu Bạch thì chúng nó sẽ thuộc về ta sao? Ta thấy Tiểu Bạch không dễ giao tiếp nên ỷ vào mình có vài cách huấn luyện chó tìm Tiểu Hắc. Ai biết nó cũng không dễ chọc. Không cắn người bị thương nhưng cứ cắn xé quần áo ta. Nếu các ngươi phát hiện ra ta chậm hơn chút nữa, có khi ta thật sự phải trần chuồng chạy trốn mất!”
Dư Tiểu Thảo không hề đồng tình với gã chút nào. Người này gan lớn thật, lại muốn thuần phục Tiểu Hắc. Nàng bĩu môi cười lạnh nói: “Ninh tam công tử, ngươi nên vui mừng vì ngươi đi cùng chúng ta, Tiểu Hắc cũng đã tiếp xúc với ngươi vài lần. Nếu đổi lại là người lạ, thứ nó xé không phải quần áo của ngươi mà là cái thân này đấy!”
Ninh Đông Hoan nghĩ đến hình ảnh đáng sợ nào đó, rùng mình. Cũng may, cũng may! Cũng may Tiểu Hắc nhận ra gã, nếu không gã đã biến thành một cái xác không lành lặn. Gã sẽ trở thành người đầu tiên bị chết do chó săn cắn trong Kinh thành….
“Thiếu gia, tam thiếu gia…” Lại một tiếng kêu khóc quỷ khóc thần gào truyền đến, nhìn theo thì thấy gã sai vặt bên người Ninh Đông Hoan kêu cha gọi mẹ chạy ra từ trong bụi cây thấp, giống như phía sau có nước lũ và mãnh thú đuổi theo gã vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT