Hạ Uyển Ngưng mau chóng giấu đồ ra sau lưng, nhăn mặt nói: “Có người như muội hả? Đồ tặng rồi sao lại không biết xấu hổ lấy lại chứ? Nếu muội có thể bảo đảm sau này ta thường xuyên chạy ra ngoài chơi mà da không xấu như cũ, bảng hiệu sống thì bảng hiệu sống, ta làm!”
Tiễn hai vị này rời khỏi thì cũng sắp đến trưa. Dư Tiểu Thảo sờ cái bụng xẹp lép của mình, vốn muốn ngủ nướng, ai ngờ mới sáng sớm đã bị gọi dậy, nàng cũng mới chỉ uống một ly trà hoa nhài với hai miếng bánh ngọt mật ong. Đói chết nàng!
“Sao thế? Bụng không thoải mái à?” Chu Tuấn Dương sải bước dài, đến nội viện trước cả khi tiểu nha đầu đến bẩm báo, cũng không để ý có hợp quy củ hay không. Thấy Dư Tiểu Thảo ôm bụng thì quan tâm tiến lên đỡ nàng.
“Đói...” Tiếng nói của Dư Tiểu Thảo nhỏ như tiếng mèo kêu, lọt vào trong tai Chu Tuấn Dương khiến tai và lòng hắn cũng ngứa ngáy.
Nhìn dáng vẻ uể oải của tiểu nha đầu, Chu Tuấn Dương đau lòng nói: “Nhiều người làm như vậy đều chết hết rồi sao? Còn không mau căn dặn nhà bếp nấu ăn, nhìn xem chủ tử đói thế nào rồi?”
“Khụ... huynh đừng tức giận với đám người làm. Là ta dặn bọn họ không cần nấu, mẹ nuôi nói buổi trưa cùng nhau ăn cơm ở Trân Tu Lâu, bây giờ mà ăn no lát nữa sẽ không ăn được!” Dư Tiểu Thảo thấy hắn sầm mặt, nha hoàn ở bên cạnh cũng tái mặt, hai chân run rẩy, rất sợ sát tinh mặt đen này dọa sợ nha hoàn của mình.
“Nhị tiểu thư, phu nhân hỏi người chuẩn bị xong chưa? Nếu như xong rồi thì có thể lên đường đến Trân Tu Lâu!” Nhị Nha không hổ danh là thần kinh thô, tung tăng chạy đến, cười ngọt ngào với Tiểu Thảo tuôn một tràng. Thấy những nha hoàn khác vẻ mặt không tốt lắm, nàng ta còn nhìn bọn họ đầy khó hiểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT