Tin tức Dương Quận vương hộ tống Huyền chủ mới nhậm chức về thôn Đông Sơn nhanh chóng truyền đến thị trấn Đường Cổ. Triệu huyện lệnh và rất nhiều nhân vật có mặt mũi ở thị trấn ngày hôm sau lập tức chạy đến thỉnh an hai vị chủ tử đại nhân này. Tuy Huyền chủ xuất thân nông dân nhưng Dương Quận vương là hàng thật giá thật! Hơn nữa, cả Đường Cổ và vùng lân cận đều là đất phong của Dương Quận vương, nói hắn là chủ tử cũng không sai chút nào.
Triệu huyện lệnh bái kiến Dương Quận vương và Kim An Huyền chủ, lại nói mấy câu với Dư Hải ngang phẩm cấp với mình. Biết Dư gia là đối tượng Dương Quận vương coi trọng, lại thêm nhà người ta mới có thêm một Huyền chủ ngũ phẩm, ông ta đương nhiên không dám thờ ơ.
Bẩm báo công việc gần đây với Dương Quận vương, rồi mang sổ sách thu thuế một năm qua cho hắn xem. Mùa thu năm nay, bến tàu đã bắt đầu đi vào hoạt động, thuyền tới lui tấp nập, vô cùng sôi động. Trấn Đường Cổ cũng vì thế mà phát triển hơn ngày xưa rất nhiều, mở thêm rất nhiều cửa hàng, thu thuế đương nhiên cao hơn năm ngoái không ít.
Dương Quận vương công nhận công lao của Triệu đại nhân, rồi ban thưởng cho ông ta một vài món đồ linh tinh, miễn cưỡng nói vài câu. Triệu đại nhân vui vẻ rời khỏi Dư gia. Có thể xuất hiện trước mặt Dương Quận vương, nếu như có thể trở thành người hắn coi trọng thì ông ta còn phải lo về tiền đồ tương lai sao?
Rất nhiều nhân vật có mặt mũi ở thị trấn tuy không có tư cách đứng trước mặt Dương Quận vương giống như Triệu đại nhân, nhưng người đến Dư gia chào hỏi trước nay cũng kéo dài không dứt. Dư gia ít nhiều gì cũng nói chuyện được trước mặt Dương Quận vương, lần này Dương Quận vương trở về lại không vào ở trong biệt viện mà là ở trong một căn phòng của Dư gia. Tạo mối quan hệ tốt với Dư gia, trăm lợi không hại.
Từ sau khi Dư Tiểu Thảo trở về, ngưỡng cửa Dư gia cũng sắp bị đạp phẳng đến nơi. Dư Hải cảm thấy quá phiền, trốn lên trang viên ở ngoại ô lánh nạn. Dù sao cũng sắp phải lên Kinh thành, công việc trong trang viên cũng nên sắp xếp ổn thỏa phải không? Con trai cả Dư Hàng ở nhà chống đỡ được hai ngày cũng nối gót theo cha lên trang viên. Xã giao vô vị thế này chẳng bằng bỏ công chăm sóc rau củ!
Dư gia chỉ còn lại một đám phụ nữ, người già và trẻ con, chỉ có thể đóng cửa không tiếp khách. Những người kia cũng không biết làm sao, chỉ có thể gửi thiếp và lễ vật, tốn công vô ích trở về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play