Đúng vào lúc này, Dư lão đầu bước vào nhà đại ca.
Nghe thấy tiếng khóc của cháu gái nhà mình, trong lòng bỗng thịch một tiếng, sắc mặt lập tức thay đổi.
Năm trước bỗng nhiên thời tiết thay đổi, trong thôn luôn sẽ có vài người già thân thể suy yếu không qua khỏi.
Đại ca lớn hơn mình khoảng tám tuổi, đã là người qua tuổi sáu mươi, chẳng lẽ...Ông vội vàng bước vào trong nhà, nhìn thấy cả hai cháu trai và cô cháu gái đều ở đây, sắc mặt ai nấy đều buồn bã.
Dư Lập Xuân nằm trên giường, đôi mắt nhắm lại thật chặt, sắc mặt trong xám ngắt lại lộ màu đỏ ửng không bình thường, đôi môi nứt toạc ra mấy vết nhỏ, hơi hơi mở ra, ngực phập phồng rất khẽ, làm Dư lão đầu thoáng yên lòng.“Tam thúc? Tam thúc người đã khỏe lại rồi? Thúc mời đại phu nào vậy ạ? Uống thuốc gì vậy?” Dư Giang nhìn thấy Dư lão đầu đi vào, sau rên vọng khi sửng sốt thì trên mặt ánh lên tia hi vọng.Trước đó vài ngày, Dư lão đầu bệnh vô cùng gây.
Dư lão đầu bệnh Vô nghiêm trọng, cũng không kém cha hắn là bao, sốt cao, họ khan, lúc nghiêm trọng còn hôn mê bất tỉnh.
Ông uống thuốc đại phu Đồng Nhân Đường kê cũng không hề có chút khởi sắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play