Dư Tiểu Thảo lấy ra một chiếc bình nhỏ từ trong ngực, nhỏ một giọt nước linh thạch vào trong bát nước rồi nói với Tôn Thược Dương: “Ta từng học y, nếu như ngươi tin ta thì uống bát nước này đi, tốt cho cơ thể ngươi!”
Tôn Thược Dương không hề do dự một hơi uống sạch, cũng là vì quá khát.
Dư Tiểu Thảo dùng một ít nước còn lại trong bát xoa lên vết thương trên cổ tay hắn, lại nhỏ nước linh thạch thoa lên trên rồi để Tiểu Thạch Đầu xé hai mảnh vải từ áo của Tôn Thược Dương băng bó.
Tôn Thược Dương xoay xoay cổ tay, ngạc nhiên nói: “Không đau nữa! Ngươi lợi hại thật đó!”
Trong mắt Tiểu Thạch Đầu lộ ra vẻ đắc ý: “Đương nhiên rồi! Ngươi cũng không nhìn xem là Nhị tỷ của ai. Nhị tỷ của ta rất lợi hại, từng chữa thương cho Quận vương gia nữa. Thuốc trong bình là do tỷ ấy tự chế đấy! Nước thuốc diệt châu chấu cũng là do Nhị tỷ ta chế ra đó!”
Vẻ mặt Tôn Thược Dương tràn đầy kinh ngạc lẫn vui mừng nhìn Dư Tiểu Thảo nói: “Nước thuốc diệt châu chấu hóa ra là nhà ngươi chế ra! Mới vào vùa vụ, ngay cả thôn trang nhà chúng ta cũng mua một ít nước thuốc, trồng một lượng lớn rau củ từ mùa thu. Nếu không mùa đông này e rằng sẽ không có rau củ mà ăn!”
Dư Tiểu Thảo để em trai giúp đỡ dìu gia hỏa này đến góc tường nghỉ ngơi, nhỏ giọng nói: “Giờ không phải lúc nói chuyện này. Chỉ huy sứ Tôn đã vạch tốt kết hoạch cứu người rồi, chờ những tên buôn người kia đều trở về thì sẽ ra tay!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play