Vào ngày thứ ba, bầy sói thật sự xuống núi. Đứng đầu sóng ngọn gió chính là nhà của Triệu gia ở giữa sườn núi, nhưng mà, người ở bên trong cũng đã dời đến Dư gia rồi. Không có mùi của thức ăn, bầy sói vòng qua giữa sườn núi vào nhà Lưu gia vừa xây dưới chân núi, chạy thẳng tới trạch viện của Tiền gia là hàng xóm Dư gia.
Trong trạch viện của Tiền gia nuôi hơn một trăm con vịt. Tuy là năm thiên tai, nhưng vịt không cần chuẩn bị nhiều lương thực giống gà. Ban ngày chỉ cần thả vịt vào hồ là nó có thể tự đi kiếm ăn rồi, cá nhỏ tôm nhỏ ốc sên trai sông đều là thức ăn của chúng nó. Hơn một trăm con vịt, Mao thị chuẩn bị nuôi đến cuối mùa thu rồi lần lượt bán đi.
Hôm nay đúng ngày rằm tháng Chín, ánh trăng sáng ngời như nước, Dư Hải leo lên đầu tường nhà mình cũng có thể nhìn thấy rõ ràng Tiền gia bị bao vây. Xung quanh Tiền gia có đào chút bẫy, cũng có một chút tác dụng, bắt được mấy con sói hoang. Nhưng số lượng bầy sói quá đông, bầy sói đói hết lần này tới lần khác thử nhảy lên đầu tường, có con còn dùng thân thể tông mạnh muốn phá cửa gỗ của Tiền gia…
Bầy vịt ở hậu viện Tiền gia kêu đến vang trời. Đầu tường của Tiền gia không cao như Dư gia, bầy sói nhảy thử mấy lần, vậy mà lại có mấy con chó sói khá khỏe nhảy lên được đầu tường.
Dư Tiểu Thảo nằm trên nóc nhà lo lắng nhìn Tiền gia, nhỏ giọng hỏi: “Cha, cha chắc chắn cả nhà Tiền thúc và Tiền thẩm không có ở nhà sao?”
“Ừ! Vào ngày hôm kia, Tiền thúc của con đã nói tối sẽ đến nhà mẹ đẻ của Tiền thẩm ở. Chạng vạng tối ngày hôm qua, cha nhìn thấy cả nhà bọn họ rời thôn.” Dư Hải cầm cung tên trong tay, ánh mắt lóe lên ánh sáng chói mắt dưới ánh trăng.
Lúc này Dư Tiểu Thảo mới yên tâm, nàng nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của bầy vịt, tiếc rẻ nói: “Tiếc là có lẽ đêm nay bầy vịt Tiền thẩm nuôi phải trở thành bữa ăn trong miệng bầy sói rồi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT