Chu Tuấn Dương tất nhiên không ngờ rằng tiểu nha đầu này lại muốn đuổi hắn đi, ai cho nàng lá gan lớn như vậy? Nhưng cứ tiếp tục ngồi như vậy cũng không giải quyết được việc gì, mẫu phi bên kia còn chờ hắn mời người trở về đấy.
Chu Tuấn Dương buông chén trà xuống, nghiêm mặt nói: “Kỳ thật, lần này tới đây là mẫu phi phân phó! Hoa trà ngươi tặng hình như gặp chút vấn đề, mẹ ta muốn ngươi đến xem một chút!”
Mấy gốc hoa trà nàng tặng cho Tĩnh Vương phi kia? Tất cả đều là dùng nước linh thạch nuôi dưỡng, sức sống còn ngoan cường hơn cả cỏ dại, sao lại xảy ra vấn đề được?
“Vậy đi thôi!” Dư Tiểu Thảo đặt chén trà lên bàn, đứng dậy, cất bước muốn đi ra ngoài.
Chu Tuấn Dương hơi kinh ngạc nhìn thoáng qua cách ăn mặc tùy ý trên người nàng, ho khan hai tiếng, mới nói: “Ngươi… Không thay quần áo sao?”
Ngày thường, Dư Tiểu Thảo đến biệt viện của Tĩnh Vương phi không phải đến giúp sắc dược thiện thì cũng là chăm sóc hoa cỏ bị Tĩnh Vương phi “chà đạp”, cho nên ăn mặc luôn rất tùy ý. Thái độ của Tĩnh Vương phi đối với nàng giống như con cháu, khiến nàng trước nay không cảm thấy mình mặc thường phục đến làm khách có gì không đúng.
Chu Tuấn Dương vừa nói như vậy, nàng cúi đầu nhìn quần áo trên người mình cũng coi như đoan chính, không cảm thấy có cái gì cần đổi, nên nói ngay: “Không phải đến giúp chăm sóc hoa cỏ sao? Đến lúc đó vừa dính bùn lại lấm đất, thay đổi cũng làm bẩn. Như thế này là ổn rồi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT